Ô hay chuyện của người ta
Túm năm, tụm bẩy bàn ra tán vào
Chuyện người đã tỏ được bao
Mà phán như bậc tối cao công đường?
Chuyện người ôi quá t.ầ..m th.ư.ờ.ng
Sao thấy vô lý, đ.á.ng th.ư.ơ.ng quá trời
Nhà mình chuyện đẹp ngời ngời
Chuyện người đồn thổi vạn lời nhiêu khê.
Chuyện người thật đáng tr.á.ch ch.ê
Mỗi người mỗi ý hả hê nói cười
Đâu hay vạn sự trên đời
Xoay vần luân chuyển lại r.ơi trúng mình.
Mới hay lời nói vô tình
Tam sao thất bản “vô minh” h.ạ.i người
Mỗi hoa, mỗi cảnh trên đời
Thấu hiểu, im lặng ắt thời giúp nhau.
Vô tình buôn chuyện người đ.a.u
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Để mình – người sống đẹp tươi
Chuyện mình mình tính, chuyện người người lo.