1. Khôn khéo lấy m.iệng mà sai,
V.ụng d.ạ.i lấy v.ai mà đỡ.
2. Cậy tài, cậy khéo, khoe khôn
Đừng cậy có của đa ngôn quá lời
Của thời mặc của ai ơi
Đừng cậy có của coi người mà kh.i.nh.
3. Khôn d.ạ.i tại tâm
Hay gi.ậ.n âm thầm là người í.ch k.ỷ.
4. D.ạ.i nhà khôn chợ mới ngoan
Khôn nhà d.ạ.i chợ thế gian ch.ê cười.
5. Từ sai lầm của người khác, người khôn ngoan sẽ tự sửa chữa sai lầm của chính mình.