Vào tháng 9/2017, một người chị kinh doanh ngành khách sạn ghé công ty tôi chơi.
Khi đi ngang chỗ làm việc của một bạn, thấy bạn ấy ăn vặt trong giờ làm việc (ở công ty tôi lúc đó cho phép nhân viên ăn uống khi đang làm nếu cảm thấy thiếu năng lượng, tuy nhiên giờ tôi đã c.ấ.m t.i.ệ.t việc này) và bạn này ăn xong không bỏ r.ác vào thùng r.ác góc phòng mà v.ứt ngay trên bàn.
Chị nói tôi: “Hùng, sao em không nhắc ngay tụi nó việc nhỏ là ăn xong v.ứt r.ác vào thùng r.ác?”
Tôi: “Chuyện nhỏ vậy b.ắt b.ẻ có khó quá không chị, em tưởng mở công ty là để lo giải quyết sứ m.ệ.nh lớn lao chứ?”
Chị: “L.ỗ nhỏ cũng có thể làm đ.ắ.m thuyền. Việc đơn giản tụi nó làm không xong, em nghĩ tụi nó sẽ theo em đủ lâu giúp em làm việc lớn được sao?
Khi một ai đó làm sai, em phải chỉnh liền, em cả nể tình anh em là em ch*t đó, em vậy là hiền quá”.
Bài học đó tôi vẫn nhớ đến bây giờ.
Tôi cũng dần hiểu tại sao làm chủ ai cũng khó tính, cũng cầu toàn từng li từng tí. Vì thành công của một tập thể có thể bị p.há h.ỏng bất kỳ lúc nào từ một lỗi rất nhỏ của một nhân viên.
Tương tự như 1 con tàu khổng lồ vẫn có thể bị đ.ắ.m bởi 1 l.ỗ nhỏ nếu không ai phát hiện ra kịp thời.